Đại đầu bếp Trần hiện tại mở một quán ăn gia truyền riêng, lối làm ăn cũng giống như tính nết của ông—tự do phóng khoáng. Vui thì mở cửa vài hôm, món ăn làm gì do ông quyết. Không vui thì đóng cửa nghỉ, có khi còn xách va li chu du bốn phương tám hướng. Không ít người cố tình tới tìm, cuối cùng vẫn chẳng được ăn một bữa.
Dần dà, ông bị giới ẩm thực gán cho danh hiệu “khối u độc hại”. Lời mắng như nước lũ tràn về. Đầu bếp Trần càng nghe càng chẳng thèm mở tiệm nữa, ngày ngày tự mình nấu vài món, uống chút rượu, sống ung dung vì tiền để dành trước kia cũng đủ tiêu rồi.
Lúc đầu bếp Lưu tìm đến, liền thấy đầu bếp Trần đang ngồi trên ghế bập bênh, khe khẽ ngân nga khúc kinh kịch.
Người ngoài chỉ biết hai người là anh em trong nghề, nhưng chẳng biết họ còn là anh em kết nghĩa. Năm đó đầu bếp Trần từng bái mẹ của đầu bếp Lưu làm mẹ nuôi. Bao năm qua tuy ngoài mặt không nói nhiều, nhưng trong âm thầm vẫn thường xuyên qua lại.
“Ơ, sao tự nhiên đến thế?” đầu bếp Trần đứng dậy, cười hỏi.
Đầu bếp Lưu đáp: “Đến thăm anh thôi!”
Đầu bếp Trần nói: “Anh biết em giờ làm ở nhà trẻ mà? Anh thấy còn tốt hơn hồi ở khách sạn Giang Bắc. Với bản lĩnh của em, ở đó kiếm từng ấy tiền, thiệt là phí phạm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT