Viện trưởng mím môi, ngổn ngang trăm mối, không biết trút nỗi lòng với ai. Nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của cô giáo Trương, cuối cùng cũng buột miệng:
“Bây giờ thì nói tôi bước đi quá vội, nhưng lúc đầu bọn họ đâu có nói thế.”
Hồi đó, mọi người không ngừng gây áp lực, nói rằng mấy cậu ấm cô chiêu nhà giàu không còn chọn trường mầm non quý tộc nữa. Thêm vào đó, danh tiếng với đại chúng cũng đang tụt dốc, vì thế buộc phải dùng chiêu “rút củi dưới đáy nồi” này.
Khi chiêu sinh, ai cũng đồng ý cả. Giờ xảy ra chuyện, lại đổ hết tội lên đầu bà, thế là ý gì?
Miệng thì trách móc, nhưng trong lòng viện trưởng cũng không khỏi hối hận. Hiện giờ phải liên tục tuyển thêm người, chi phí bỏ ra còn cao hơn cả thu vào. Cứ tiếp tục thế này, đừng nói là tiền thưởng cuối năm, e rằng sang năm bà còn không giữ nổi chức viện trưởng nữa.
Cô giáo Trương bên phòng tuyển sinh—người được chính viện trưởng cất nhắc—lúc này khuyên nhủ:
“Việc đã xảy ra thì ta cứ tìm cách giải quyết thôi, chị đừng quá bực bội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play