Lại một năm cuối thu.
Khác với vùng đất phương Nam, dù chưa vào đông, gió lạnh đã thấu xương, thổi qua khiến người ta không khỏi rùng mình. Thời tiết như vậy, các quý nhân thường không muốn ra ngoài, chỉ thích ở trong phòng ấm áp dễ chịu. Ngay cả các cung nhân buộc phải ra ngoài làm việc cũng mặc ba tầng áo trong, ba tầng áo ngoài, bọc mình kín mít.
Ngự Hoa Viên mùa thu không còn rực rỡ như mùa xuân, trông có phần tàn tạ, cô liêu. Nhưng lúc này, Ngự Hoa Viên lại có chút ầm ĩ.
“Người đâu, bắt hắn lại cho bổn hoàng tử!”
Người lên tiếng là một hài tử chừng bảy tám tuổi, mặc cẩm y hoa lệ, cả người được bọc kín mít, toát lên vẻ tôn quý. Tiểu tử này hơi mũm mĩm, gương mặt trắng trẻo, vừa nhìn đã biết là quý nhân được nuôi dưỡng trong nhung lụa.
Đó chính là Tứ hoàng tử Lý Hữu của Đại Tề, nhi tử của Lệ phi – sủng phi được Tề Đế yêu chiều nhất. Nhờ mẫu thân được sủng ái, lại là ấu tử, Lý Hữu rất được nuông chiều, nuôi dưỡng tính tình kiêu ngạo, bá đạo.
Tất nhiên, Lý Hữu có tư cách để kiêu ngạo. Bình thường, ngay cả hai vị huynh trưởng cũng phải tránh né hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT