Nghe Yến Trọng Tễ hỏi như vậy, Tuế Ly khẽ thở phào, xem ra Đại sư huynh vẫn chưa nhận ra nàng. Dù vậy, nàng vẫn không hoàn toàn yên tâm, trong lòng càng thêm thận trọng.
“Đại sư huynh, là ta mời vị tiên tử này đến.” Không đợi Tuế Ly nghĩ ra lời giải thích, Thương Hành đã lên tiếng trước. Hắn bình thản, không lộ chút sơ hở, nhẹ giọng giải thích: “Khi tỉnh lại, ta thấy Côn Luân vắng tanh, cảm giác cô tịch. May mắn gặp vị tiên tử này đi ngang qua, ta liền mời nàng đến làm khách.”
Sắc mặt Yến Trọng Tễ khó lường, không rõ có tin lời hắn hay không.
Thương Hành dường như chẳng bận tâm, chỉ mỉm cười, tiếp tục nói: “Không ngờ lại trùng hợp đến vậy, vị tiên tử này lại am hiểu y đạo. Đại sư huynh biết ta từ trước đã hứng thú với lĩnh vực này, nên ta đã cùng nàng trao đổi một phen.”
“Hoa tộc và Côn Luân không cùng hướng.” Yến Trọng Tễ trầm giọng đáp sau khi Thương Hành nói xong.
Tuế Ly vốn không phải tiểu tiên tầm thường, dù trong lòng nghĩ gì, ngoài mặt vẫn không lộ chút sơ hở. Nàng mỉm cười tự nhiên: “Hoa tộc quả thật cách Côn Luân khá xa. Hồi bẩm Thần Tôn, tiểu tiên thực ra cố ý đến đây.”
Nghe vậy, khóe môi Yến Trọng Tễ khẽ kéo xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT