“Yến đại ca, sao huynh về muộn thế?”
Trong sân, nhìn nam nhân bước qua bóng đêm trở về, Tự Hòa mấp máy môi, tiến lên hỏi: “Có chuyện gì sao? Sắc mặt huynh không tốt lắm.”
“Không sao, ngươi đừng lo.” Yến Trọng Tễ dừng chân, nhìn nữ tử trước mặt, ánh mắt lướt qua nét mặt lo lắng của nàng. “Đã muộn thế này, sao ngươi chưa nghỉ ngơi? Ban đêm Thiên giới hàn khí nặng, không tốt cho cơ thể ngươi.”
Mỗi lời hắn nói đều thể hiện sự quan tâm đến sức khỏe của nàng, nhưng lại không trả lời câu hỏi của nàng.
Tự Hòa cảm thấy lòng khẽ chìm xuống, song trên mặt vẫn nở nụ cười nhẹ: “Cơ thể ta đã khá hơn nhiều. Chắc hôm nay quá căng thẳng, nên ta hơi khó ngủ.”
“Có ai nói gì sao?” Nghe vậy, sắc mặt Yến Trọng Tễ trầm xuống.
“Không phải! Yến đại ca, huynh đừng hiểu lầm. Sau chuyện trụ trời, thái độ mọi người với ta đã thay đổi. Gần đây, ta chỉ nghe được những lời khen ngợi, sao có thể có lời đàm tiếu?”
Tự Hòa vội xua tay, ngượng ngùng nói: “Chỉ là ta chưa từng nghĩ mình có thể tham gia thịnh hội như vậy, có lẽ vì quá phấn khích.”
Nói đến đây, nàng ngừng một lát, rồi tiếp tục: “Yến đại ca, huynh hy sinh hôn sự để cứu ta, ta đã rất cảm kích. Nên có một số việc, huynh không cần ép buộc bản thân. Làm hỷ yến hay không, ta không để tâm. Được sống sót đã là may mắn của ta, những thứ khác ta không quan tâm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT