Yến Trọng Tễ không nói gì, chỉ vô thức nhíu chặt mày. Tay hắn đỡ Tự Hòa, nhưng ánh mắt không hiểu sao lại không kìm được mà hướng về nữ quân lưng thẳng phía xa.
“Yến đại ca, chúng ta về thôi.” Tay áo bị người bên cạnh khẽ kéo, giọng nói yếu ớt của Tự Hòa vang lên. “Ta… cơ thể hơi khó chịu.”
Yến Trọng Tễ lập tức hoàn hồn, thần lực theo bản năng dò xét về phía trái tim Tự Hòa.
Thấy vậy, Tuế Ly khẽ cười: “Thần Tôn nghĩ nhiều rồi. Bổn quân đã nói, bổn quân không làm gì Tự Hòa cô nương.”
Đêm nay nàng đến, chỉ để xác nhận suy đoán trong lòng.
Phản phệ của thu hồn chú chủ yếu nhằm vào nàng, Tự Hòa cùng lắm chỉ yếu đi vài ngày.
Và đúng như nàng nói, trái tim Tự Hòa không hề tổn thương.
Yến Trọng Tễ im lặng một lúc, thu hồi thần lực. Nhưng hắn không nhìn lầm, với linh giác nhạy bén, hắn chắc chắn Tuế Ly vừa rồi đã dùng thần lực với Tự Hòa.
“Yến đại ca…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play