Tôi và Lục Tri, có thể xem như đôi thanh mai trúc mã mang đậm nét truyền thống.
Ngói xanh, tường gạch, con hẻm nhỏ u tĩnh – tất cả đều lưu giữ ký ức tuổi thơ của hai đứa.
Trong một bệnh viện nhỏ ở vùng quê, trong phòng sinh vang lên tiếng khóc trẻ con, rồi sau đó là hai đứa chúng tôi cùng lúc chào đời.
Người ta thường nói, phụ nữ sinh con như bước một chân vào cửa tử.
Mẹ tôi... đã không thể vượt qua cánh cửa đó.
“Tưởng có mẹ sinh mà không có mẹ dạy!”
Lũ trẻ con chẳng hiểu chuyện, thường biểu hiện bằng cách lấy đông hiếp ít, ỷ lớn bắt nạt nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play