Lâm Quát nghi chắc Trương Dực có chỗ bất thường, giờ người ta đã nói ra miệng, Lâm Quát thấy mình không nhất thiết phải tự tìm phiền, trong tay cậu còn có chính sự, cũng chẳng đi quan tâm Trương Dực.
Anh ta đi thì Lâm Quát cũng ra khỏi phòng. Cậu tới tường ngoài tứ hợp viện xem xét một vòng trước, nhớ kỹ số quỷ chuyển xám trên quyển tranh, sau đó nhìn như đang đi dạo nhưng thực tế vểnh tai nghe ngóng người khác nói chuyện, nếu lúc bọn họ giao tiếp gọi tên đối phương, vậy cậu sẽ nhớ kỹ cái tên ấy, ghi nhớ trong đầu đại biểu những người đó còn sống, vậy còn lại dựa theo số quỷ không thể giải quyết liền có thể suy ra người nào tử vong.
Biện pháp này khá đần, nhưng trước mắt xem ra cũng chỉ có một biện pháp như thế, nếu đi nghe bừa xem ai đã chết, kẻ khác chưa chắc đã thành thật trả lời, chưa biết chừng còn sinh nghi. Vì biện pháp cồng kềnh này mà Lâm Quát dạo quanh tứ hợp viện phải vài vòng mới chốt được lác đác vài cái tên, cũng may đã sắp tới giờ cơm trưa, Lâm Quát liền tới đại sảnh ngồi chờ sẵn, định bụng trong lúc ăn cơm lại nhớ thêm vài cái tên.
Lâm Quát tới sớm, người trong đại sảnh không nhiều, cũng chỉ vài mống. Lâm Quát nhìn lướt qua, là Đoàn Khâu và Quách Hòe mấy tên thuộc khu thành trên trong đội Vương Thanh, tất nhiên Trương Dực không ở đó.
Ngoài Đoàn Khâu với Quách Hòe, sắc mặt những người còn lại không mấy dễ coi.
Lâm Quát liếc qua bọn họ, liền tìm một cái bàn cách xa chút rồi ngồi xuống, tự ăn đồ mình.
Những người kia không chung một đội, tuy nói không có quan hệ cạnh tranh với Lâm Quát, nhìn thấy cậu cũng chẳng cho ra sắc mặt tốt chút nào, có Lâm Quát ở đây, tiếng nói chuyện của bọn họ càng thêm nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play