Nghiêm Kiệt có điểm thời gian, lại thêm câu nói "tuy Trương Mộng Nam không chết", trong đầu Lâm Quát lúc này nghĩ đến sự việc hoàn toàn trùng khớp phát sinh đêm qua, kín kẽ không chút sơ hở. Có điều thời gian này Lâm Quát bị trầm cảm, cậu trong ấn tượng người khác vẫn luôn trầm mặc kiệm lời, lúc này dù cậu đã rất khó chịu, người khác cũng khó phát hiện quanh thân cậu đang tản ra khí tức u ám.
Lâm Quát trầm ngâm hai giây: "Muốn để tất cả mọi người sống sót, là tôi nghĩ nhiều rồi, sau này sẽ không."
Nghiêm Kiệt không nghe hiểu ý tứ sâu xa trong lời cậu, nhấc tay nâng chén nhấp một ngụm trà hoa cúc thanh nhiệt, đặc biệt vênh váo "xùy" một tiếng: "Trà ngon! Nhóm trai xinh gái đẹp ơi, mới sáng sớm nộ khí nặng như vậy, muốn hay không cũng uống một chén đi? Tôi pha trà cho mọi người."
Lâm Quát lạnh lùng coi gã như con kiến hôi, quay người rời đi.
Cả ba theo cầu thang lên lầu, Lâm Chi khó kìm nén hốt hoảng trong lòng, không nhịn được nói ngay lúc lên cầu thang: "Ca, đêm qua sinh hai hiện thực hoá mới, điểm thời gian của Nghiêm Kiệt là… cự mãng?" Lâm Chi không buồn hiểu vì sao Nghiêm Kiệt có điểm thời gian, cô nhóc quan tâm là Lâm Quát, Nghiêm Kiệt nói không sai, hiện thực hóa chỉ xuất hiện đến rạng sáng, ban ngày thì không, như vậy Nghiêm Kiệt không chỉ an toàn ở hạng ba, mà còn đẩy cao nó lên đến '54' điểm.
Mà hạng ba '54' điểm này lại đã là dự tính cẩn thận.
Lâm Chi lo đến bước hụt cầu thang mém trượt chân, Lâm Quát đỡ cô nhóc: "Nhìn đường."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT