Tô Đào đứng chết lặng tại chỗ, suýt nữa thì nghĩ mình bị ảo giác.
Bình tĩnh lại, cô chú ý đến chữ "cũng" trong lời nói của Lạc Ngạn.
Cô không thể tin được: “Anh?”
Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Lạc Ngạn biết mình đã đoán đúng.
Anh thẳng thắn nói:
“Đúng vậy, tôi cũng giống như cô. Nói ra đừng cười, khi tôi mới quen Mạn Mạn, tôi không chỉ không phải là dị năng giả, mà còn là một tên nghèo rớt mồng tơi không có gia thế. Bố vợ tôi không ít lần khinh thường tôi, cho rằng tôi là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Thật vậy, lúc đó đừng nói bố vợ, ngay cả bản thân tôi cũng chẳng coi trọng mình.”
Nói đến đây, anh không quên thể hiện tình cảm với vợ, nhồi cho Tô Đào một mồm thức ăn cho chó:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT