Tiêu Văn Vỹ trừng mắt nhìn cô ta: “Còn có thể giả được sao? Cậu đã ở đây vừa uống vừa nôn rồi, còn không tin.”
Người bạn tuy say, nhưng không ảnh hưởng đến việc cô ta phát ra âm thanh ghen tị:
“Thật sự quá sướng, lúc đầu chúng tớ đều tưởng cậu muốn mua một mảnh đất hoang tặng cho ông già nhà cậu, không ngờ cậu lại xây một căn nhà đẹp như vậy ở đây để tự mình ở, nếu là tớ, tớ cũng không nỡ tặng, ba ruột cũng không được. Đúng rồi, cậu nói vị Bà chủ Tô kia còn bán đất không? Tớ cũng muốn mua một mảnh.”
Lời này vừa hỏi ra, mấy con ma men nằm la liệt bên cạnh đều ngẩng đầu lên.
Tiêu Văn Vỹ đắc ý: “Đừng mơ nữa, không bán nữa, ai bảo lúc đầu các cậu đều tưởng là đất hoang? Đây chính là hậu quả của việc chậm chân, tầm nhìn hạn hẹp, cam chịu số phận đi.”
Mấy con ma men lại nằm xuống, than vãn ầm ĩ.
Thế là ngày hôm sau, trong giới tiểu thư khu vực phía Bắc đều biết Tiêu Văn Vỹ đã xây một căn biệt thự riêng, trước hết không nói đến việc có cái gọi là lá chắn bảo vệ như lời đồn hay không, không chỉ có thể ngăn cản tang thi, mà còn có thể chống cháy chống trộm, chỉ riêng nghe nói đến việc trang trí và bài trí bên trong biệt thự, đặc biệt là bức ảnh bể bơi treo lơ lửng, không biết khiến bao nhiêu người ghen tị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT