Sầm Thiên Kiêu cảm thấy mình nhất định là uống say rồi, nếu không sao lại thấy lão đại nguyên vẹn đứng trước mặt mình, còn nói chuyện nữa chứ.
Trên người cũng không có chút vết thương nào, chỉ là trông có vẻ hơi mờ ảo, chắc chắn là do anh ta uống say nên mắt hơi mờ.
Thời Tử Tấn thấy anh ta ngây ngốc, tưởng anh ta không nghe thấy mình nói, nhất thời lòng như tro tàn.
“Không nghe thấy sao?”
Sầm Thiên Kiêu vẫn ngây ngốc:
“Nghe thấy, lão đại là có việc gì cần tôi làm, nên mới báo mộng cho tôi sao? Không sao, anh cứ nói, tôi tỉnh lại nhất định sẽ đi làm cho anh.”
Thời Tử Tấn thở phào nhẹ nhõm, dặn dò Sầm Thiên Kiêu: “Tôi ra ngoài xem một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT