Phí Đông gật đầu: “Đây là do Thời thiếu tướng tự mình dặn dò, anh ấy cảm thấy như vậy quá xấu xí, anh ấy hy vọng mình trong ấn tượng của cô, mãi mãi là người oai phong lẫm liệt và sống động, chứ không phải là te tua tả tơi đến gặp cô.”
Phí Đông mãi đến khi trải qua chuyện này mới hiểu, hóa ra yêu một người sâu đậm, bản chất là thấp hèn, dù người này bề ngoài có mạnh mẽ, oai phong lẫm liệt đến đâu.
Anh ấy hận không thể cho cô xem những điều tốt nhất của mình, sợ mình trong mắt cô có một chút xíu tì vết, hạ thấp bản thân xuống bụi trần.
Tô Đào chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt dâng lên khóe mắt, hồi lâu mới nói: “Tôi biết rồi, tạm thời tôi sẽ không đi thăm anh ấy.”
Phí Đông ôm cô vào lòng vỗ vỗ gáy cô: “Sẽ không sao đâu, nhưng cô phải chuẩn bị tâm lý, anh ấy sẽ ngủ rất lâu, ít nhất cũng phải một năm.”
Tô Đào sững người: “Một năm?”
“Đúng vậy, và không giấu gì cô, não của anh ấy bị tổn thương rất nặng, không chắc khi tỉnh lại có còn nhận ra mọi người hay không, có bị rối loạn nhận thức hay không, hoặc có vấn đề gì khác hay không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play