Chụp ảnh xong, Tô Đào lập tức đến tòa nhà văn phòng xử lý các công việc và tự học kiến thức quản lý.
Trước khi tan làm, Thích Vân Lam đến tìm cô, có chút ấp úng:
“Sếp, Hùng Thái cứ tiếp tục thế này e là không trụ được bao lâu nữa, vốn dĩ trước đó trên mặt đã có hai vết thương lớn, người của trạm cũ cũng không chữa trị tử tế cho hắn ta, khiến một bên mắt bị hỏng, vết thương mưng mủ viêm nhiễm.”
“Hai ngày nay đến Đào Dương, Hắc Chi Ma vừa nhìn thấy hắn ta là cào, mùa hè mặc ít quần áo, trên người đã không còn chỗ nào lành lặn, đi đến đâu cũng nhỏ máu, hôm nay tôi bảo hắn ta đi đổ rác sinh hoạt, bị người thuê nhà báo hắn ta ngã vào đống rác ngất xỉu, vừa cho người vớt hắn ta ra, hơi thở yếu ớt.”
Tô Đào không hề lay động: “Đừng bị hắn ta lừa, có thể là giả chết vì không muốn làm việc, dị năng giả không dễ chết như vậy đâu.”
Nói xong cô thò đầu ra ngoài cửa sổ gọi Hắc Chi Ma một tiếng, không bao lâu con mèo nhỏ liền chạy vào.
Tô Đào nói với Thích Vân Lam: “Hắn ta còn giả chết, thì cô cứ để Hắc Chi Ma tiếp tục cào hắn ta, cào đến khi nào hắn ta chịu dậy thì thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play