Lâm Phương Tri gật đầu, suy nghĩ một chút rồi lấy ba lô, túi xách nhỏ mà Tô Đào hay dùng, thậm chí cả mũ của cô, đều vẽ một cái túi lên.
Có những thứ này, mỗi lần cô muốn lấy đồ từ không gian của cậu, thì không cần vất vả chạy đến tìm cậu nữa.
Tô Đào cười híp mắt nói: “Phương Tri nhà tôi càng ngày càng chu đáo rồi.”
Như vậy thật sự tiện hơn rất nhiều.
Phương Tri mỗi ngày kỳ thực khá bận rộn, buổi sáng đi học, buổi chiều chạy tới chạy lui giữa Đào Dương và Bàn Liễu Sơn, giúp vận chuyển rau củ, còn giúp mọi người chạy việc vặt đưa vật tư tài liệu gì đó.
Thậm chí gần đây còn đang học thống kê với Tiền Dung Dung, ghi chép lưu trữ số lượng đồ đạc vận chuyển mỗi lần.
Vì vậy không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play