Lúc nhỏ cô từng cùng mẹ đến một số nhà hàng ở Đông Dương, một đĩa rau xào nhiều nhất cũng chỉ 500 liên bang tệ.
Tiền Linh búng trán con gái: “Con ngốc, con tưởng vẫn còn là nửa năm trước à, bây giờ sản lượng nông sản của các căn cứ đều giảm mạnh vì thời tiết nắng nóng, vật hiếm thì quý, giá cả không tăng gấp đôi mới lạ.”
“Hơn nữa có mà mua, có mà ăn đã là rất tốt rồi, rau bây giờ là thứ quý giá có giá mà không có hàng, Bà chủ Tô đã rất có lương tâm rồi, không hét giá trên trời, bán 3000 một đĩa cũng không quá đáng.”
Tiền Dung Dung thật sự không biết, sống ở Đào Dương lâu rồi, chất lượng cuộc sống tốt khiến cô bé có chút tách biệt với thế giới bên ngoài.
Thì ra thế giới bên ngoài đã khan hiếm vật tư đến mức này rồi.
May mà cô và mẹ ở Đào Dương, nếu không thì bọn họ sống sao đây.
Cô bé biết ơn nhìn Tô Đào: “Em biết rồi Đào tỷ, em đi tổng kết lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play