Theo Đông Dương và Đào Dương phía sau ngày càng nhỏ dần, cảnh vật ngoài cửa sổ xe cũng ngày càng hoang vắng tiêu điều, toàn là đất hoang cát vàng.
Chưa đến giờ ăn trưa đã vào khu vực không người, thỉnh thoảng còn có thể thấy vài con tang thi bình thường kéo theo ruột gan lang thang.
Tô Đào chưa từng đi xa như vậy, mười tám năm cuộc đời hầu như đều sống trong phạm vi bốn phía của Đông Dương, nhất thời có chút mới lạ, cứ dán mắt ở cửa sổ xe ngắm mãi.
Quan Tử Ninh vừa lái xe vừa liếc nhìn cô nói: “Cảnh này có gì đẹp mà xem?”
Tô Đào nói: “Những gì chưa từng thấy đều đẹp cả.”
“Đến căn cứ Thủ An đầu tiên còn gần hai ngày đường, hai ngày nay đều là cảnh tượng này, hy vọng cô vẫn thấy đẹp.”
Điều này lại nhắc nhở Tô Đào có một việc quan trọng phải làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT