Quan Tử Ninh ghét bỏ: "Tôi đã báo cáo chuyện lối sống bẩn thỉu của bọn họ lên cấp trên trực tiếp của họ, không ngờ hai người này lại có họ hàng với cục trưởng cục quản lý lương thực." Tô Đào trọn to mắt: "Vậy bọn họ vẫn làm việc ở cục quản lý lương thực sao?" Quan Tử Ninh gật đầu với vẻ mặt không cam lòng: "Vẫn làm, cục trưởng đó còn tìm đến thiếu tướng Thời ám chỉ tôi nhiều chuyện, chỉ là bị thiếu tướng Thời mắng cho một trận, chuyện này vẫn đang giằng co chưa có kết quả, dù sao tôi cũng đã kết thù với hai người đó rồi." Tô Đào không có quyền can thiệp vào chuyện của Đông Dương, nên cũng không nói gì thêm.
Ngược lại Quan Tử Ninh càng nghĩ càng tức:
“Ghê tởm quá, cô không biết đâu, tôi quan sát người phụ nữ tên Mã Oánh đó, móng tay toàn là đất bẩn, bọn họ là phải thò tay vào bao tải gạo để lấy mẫu kiểm tra, thôi thì cũng kệ, đôi vợ chồng này cả tháng trời không thay quần áo, bây giờ thời tiết bên ngoài nóng như vậy...”
Tô Đào vội vàng ngăn cô ấy lại: "Đừng nói nữa." Không trách được vừa rồi hai người đó đi qua có mùi chua!
Khó mà tưởng tượng được để loại người bẩn thỉu này quản lý lương thực, người dân Đông Dương biết được còn ăn nổi không.
Dù sao Quan Tử Ninh cũng không ăn nổi, gần đây cô ấy đều không đến nhận phúc lợi ngũ cốc dầu ăn của quân đội khai hoang, ăn uống toàn bộ ở Đào Dương.
Đến trang trại chăn nuôi một chuyến, Tô Đào dùng 500 điểm cống hiến đổi được hai miếng sườn và một miếng thịt thăn, còn có hai cân nội tạng động vật, tổng cộng chưa đến tám cân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play