Cô còn băng lòng trả thêm lương cho Trọng Cao Dật, chưa nói đến một căn phòng nhỏ, cần gì tiền thuê nhà, phải có tầm nhìn xa.
Trọng Cao Dật im lặng hai giây, đột nhiên nói: "Năm ngày này tôi sẽ khám bệnh thật tốt, làm phiền bà chủ Tô và quản lý Trang rồi." Trang Uyển nghe thấy cách xưng hô này rất ngại ngùng: "Bác sĩ Trọng đừng khách sáo, bình thường cứ gọi tôi là Tiểu Trang là được, ngày mai còn phải làm phiền anh khám cho con gái tôi, hay là anh nghỉ ngơi trước đi, ngủ trưa một lát, lát nưa chúng tôi sẽ đến tìm anh ăn com." Nghĩ đến việc mặt con gái có thể chữa khỏi, Trang Uyển vô cùng kích động, nếu không phải nghĩ đến việc Trọng Cao Dật cần nghỉ ngơi, chị ấy hận không thể lập tức đưa con gái đến.
Rời đi chị ấy còn cảm thán với Tô Đào: “Lúc tôi mười mấy tuổi trước tận thế, giáo viên hỏi ước mơ của tôi là gì, tôi nói là làm bác sĩ, lúc đó tôi cảm thấy bác sĩ thật oai phong, cướp người từ tay Diêm Vương, ngầu biết bao nhiêu, không ngờ bác sĩ thời tận thế mới là người thật sự kéo người ta từ quỷ môn quan, gạch tên khỏi sổ sinh tử.”
“Đúng rồi, dị năng của bác sĩ Trọng giống với Tiểu Giản sao?”
Tô Đào suy nghĩ một chút rồi nói: “Hình như không giống lắm, dị năng của Tiểu Giản chủ yếu là chữa lành vết thương ngoài da và nhiễm trùng, nghe thiếu tướng Thời nói gọi là 'thanh lọc', sau khi bị zombie cào cắn có thể loại bỏ virus một cách hiệu quả, bác sĩ Trọng nổi tiếng hơn với 'tái sinh', tay chân bị đứt lìa cũng có thể mọc lại.”
Nói đến đây Tô Đào nhớ đến chân giả mà Thời Tử Tấn lắp.
Cô thở dài, bảo anh ấy nhận sự giúp đỡ của người của Cố Minh Trì, chắc anh ấy thà tàn tật cả đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT