"Dã lâu rồi không thấy nhà bếp nào rộng rãi sạch sẽ như vậy, chưa nói đến mấy thiết bị gia dụng nhỏ này, con gái vất vả rồi, nghe Thiên Kiêu nói đều là do con chuẩn bị." Nói xong liền nắm tay Tô Đào: "Con thích ăn gì thì cứ nói với bà, bà làm xong sẽ mang đến tận phòng cho con." Tâm Thiên Kiêu: Bà nội?
Không hiểu sao anh ta lại thành cháu của Tô Đào, rõ ràng tuổi tác cũng không chênh lệch bao nhiêu!
Bà cụ được nhà ở liền quên con trai, đi dạo khắp các phòng, thấy ban công rộng rãi, ánh sáng mặt trời đầy đủ, càng thêm thích:
“Hôm nào tôi sẽ đến vườn trồng trọt một chuyến, mua ít đất trồng và hạt giống về trồng rau trên ban công, Đào à, con muốn ăn thì cứ đến hái.”
Tâm Thiên Kiêu sán lại gần, nịnh nọt hỏi: “Mẹ, còn con thì sao?”
Mẹ Tâm khinh bỉ anh ta: “Cả năm đều ở bên ngoài, con ăn cái gì.”
Câu nói này khiến mọi người cười ầm lên.
Tô Đào cũng cười không ngừng, ánh mắt vừa đúng lúc chạm phải Thời Tử Tấn, cô hừ một tiếng rồi dời mắt đi.
Chiến tranh lạnh, kiên trì đến cùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT