_________
Giản Lật thấy Dụ Thành đang thẳng tắp nhìn xuống ăn cơm, nghĩ ngợi một chút, liền cởi hai nút áo sơmi, còn cố tình kéo cổ áo về một bên, để lộ xương quai xanh trắng nõn đẹp mắt.
Trên xương quai xanh ấy vẫn còn dấu vết tối qua để lại, chỉ cần liếc qua cũng khiến người ta không nhịn được muốn tự mình cảm nhận.
Vậy mà Dụ Thành chẳng buồn liếc nhìn, chỉ đơn giản đưa đũa đến trước mặt Giản Lật, giọng nhàn nhạt:
“Ăn cơm cho tử tế, không thì hôm nay luyện hát sẽ đói bụng đấy.”
Giản Lật nhận lấy đôi đũa, thấy Dụ Thành quả thật không có ý định làm gì mình, lại càng cảm thấy hiếm lạ. Một bữa cơm ăn mà ngẩn ngơ cả người, ánh mắt cứ dính trên người Dụ Thành.
Trong đoạn ký ức đã khôi phục ấy, Dụ Thành từng kiềm chế y hệt như Đường Tăng vậy. Dụ Thành trước kia từng kiềm chế bao nhiêu, thì giờ lại buông thả bấy nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play