___________
Dụ Thành nhẹ nhàng đẩy Giản Lật ra, đứng dậy đi rót cho mình một ly nước đá để hạ hỏa.
"Em tự lấy mà uống đi.”
Giản Lật vùi trên ghế sofa, nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi vẫn lẽo đẽo đi theo sau, hai tay níu lấy vạt áo của Dụ Thành, làm nũng đầy lấy lòng.
“Ông ơi, con không dám đi một mình đâu mà…”
Dụ Thành cúi đầu nhìn Giản Lật đang kéo áo mình nũng nịu, cảnh tượng trông cũng không tệ… nếu như cậu ta không gọi hắn là "ông".
“Ông ơi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play