___________
Khoảng cách giữa hai người gần đến mức Giản Lật trong khoảnh khắc quên mất bản thân đang ở đâu, quên cả việc dưới sân khấu còn có rất nhiều người đang nhìn. Ánh mắt cậu chỉ còn lại Dụ Thành trước mặt.
"Tôi, tôi…” – Giản Lật mắc kẹt lời thoại, trong lòng thầm kêu không ổn, nghĩ rằng Dụ Thành chắc sắp làm như với những diễn viên trước: ngắt lời rồi đuổi cậu xuống sân khấu.
Nhưng Dụ Thành không làm vậy. Hắn dường như vẫn đang trong trạng thái nhập vai.
Giọng hắn càng lúc càng dịu, càng lúc càng nhẹ, như thể hai người thật sự là người yêu đang cãi nhau, và hắn thì đang cố dỗ dành người yêu đừng giận nữa.
“Em làm sao? Từ từ nói, đừng vội.”
Giản Lật chắc chắn trong kịch bản không có câu thoại này. Dụ Thành rút tay khỏi môi cậu, rồi nhẹ nhàng nhéo nhéo vành tai cậu.
Vành tai dưới động tác của Dụ Thành dần trở nên nóng ấm, từ trắng ngà ửng lên sắc hồng nhạt.
Dưới sự trấn an đó, Giản Lật chậm rãi thả lỏng, lấy lại cảm giác diễn xuất. Cậu nhìn thẳng vào mắt Dụ Thành, cuối cùng cũng nói ra được lời thoại:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play