Nếu trốn không thoát, chi bằng cứ tiếp tục. Nếu không bị phát hiện, chi bằng lúc này đây lại tham hoan thêm một phen.
Hắn đem nàng tùy ý đè xuống thảm cỏ mà hôn. Trời đất rộng mở, cỏ xanh rậm rạp, chốn này hẻo lánh không người lui tới, chỉ có nàng cùng hắn dây dưa, một lần lại một lần ôm hôn chẳng dứt.
Chờ đến khi môi lưỡi tê dần, mặt Vệ Trăn hồng như nhuộm, cả người như thể vừa ngụp lặn dưới dòng nước ấm, nằm trong lồng ngực hắn thở dốc. Nàng nghe tiếng tim đập ngân nga trong không khí, chẳng phân rõ là tim hắn hay tim mình.
Kỳ Yến giơ tay giúp nàng sửa lại vài lọn tóc rối, nàng khẽ né tránh. Hồi lâu sau, nàng mới dần bình ổn lại tinh thần.
“Hai con ngựa kia... đã đi rồi?”
Kỳ Yến đáp: “Đi rồi. Chưa phát hiện ra chúng ta.”
Vệ Trăn khẽ ừ, chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt lướt đến hắn, chỉ thấy nơi đáy mắt kia vẫn phủ một tầng u ám, phảng phất như dục niệm chưa tan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT