"Đây là vết bớt bẩm sinh, trên mặt ta là vết bớt." Vì cầu sinh nên Ân thái hậu rơi xuống hai dòng nước mắt đục ngầu, tỏ vẻ đáng thương.
"Vì vết bớt này mà cả đời ta bị người khác khinh rẻ, ta vốn không dám ra ngoài. Nghe nói hôm nay quận chúa Vinh An và thế tử Tiêu Cẩn Chi thành thân, có phát đồng tiền nên mới đến xem náo nhiệt, ta đi ngay đây, sau này sẽ không ra ngoài hù dọa ai nữa, xin lỗi, xin lỗi..."
Bộ quần áo đen rách nát trên người bà ta, tóc tai bù xù, xen lẫn những sợi tóc trắng. Thêm vào đó là những vết lốm đốm trên mặt, trông bà vừa đáng thương lại vừa kinh hãi.
Bà ta khóc như một lão bà đáng thương, khiến không ít người cảm thấy đồng tình.
Những người khác không biết rằng bà ta từng giết người không gớm tay, lòng dạ tàn độc. Thấy bà ta khóc lóc như vậy, họ cũng không nỡ làm căng, sợ người ta nói rằng dân chúng hoàng thành đến cả một lão bà cũng không dung thứ.
"Thôi đi, bà mau đi đi, sau này đừng ra chỗ đông người nữa."
Nghe thấy vậy, Ân Thái hậu liền vội vã bỏ chạy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT