"Đói à?" Thẩm Thuần rút ngón tay bị hằn vết răng ra.
Răng sữa của mèo con đã thay rồi, tuy chỗ bị hằn vết răng không rách da, nhưng rõ ràng đã đỏ ửng lên.
Bạch Hồng nhìn chỗ đó, có chút ngượng ngùng liếm liếm: "Meo meo..."
Xin lỗi.
Cậu cố ý đấy.
"Xem ra thật sự đói rồi.” Thẩm Thuần tháo tai nghe đứng dậy, ôm mèo nhìn Phó Thành đối diện cười nói, "Thẩm Thuần, rất vui được làm quen với anh. Chỗ nhóc mèo này cần giải quyết một chút chuyện, xin phép."
Lúc ngồi hắn trông dáng người cũng không thấp, giờ đứng dậy, Phó Thành cũng đứng lên mới phát hiện đối phương dường như còn cao hơn mình một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play