Lông mày và ánh mắt sâu thẳm, xương quai xanh thon dài, vòng eo ẩn hiện, tuy không mềm mại như nữ tử, nhưng lại dẻo dai mạnh mẽ, lộ ra những đường nét vô cùng đẹp mắt.
Da hắn tuy đen, nhưng lại mịn màng đều đặn, dưới ánh nến như có ánh sáng lấp lánh. Đôi chân dài bước ra từ trong rương đã khiến không ít người đứng hình. Dù có đại thần không thích đàn ông như vậy, nhưng cuối cùng vẫn khó nén được sự tò mò.
Trang sức lung lay theo động tác của hắn rất có quy luật, dưới ánh nến lấp lánh rực rỡ, khiến một nam tử cũng có vạn phần phong tình. Chỉ là những ánh sáng đó đều không bằng đôi đồng tử xanh lục như ngọc phỉ thúy của chàng trai, như mắt mèo trong đêm tối, khi khẽ nheo lại, liền thực sự mang theo sự thần bí và lười biếng của loài mèo.
Từng bước đi của chàng trai đều là điệu múa, mỗi bước đều như đạp vào lòng người, nhưng lại trong ánh mắt hàm ý cười của Thẩm Thuần mà đi về phía hắn.
Phượng Phi Bạch vốn cũng tò mò là minh châu nào, thấy cảnh này, móng tay đã cắm sâu vào thịt.
Y biết long dương đoạn tụ là gì. Tuổi càng lớn, trong cung luôn có tàng thư, tự nhiên cũng biết Thẩm Thuần ưa thích nam sắc, lại còn có lời đồn thu nam tử vào phủ chuyên sủng. Nhưng nam tử đó nhiều năm không ra, sau này nghe nói hình như đã bị đuổi đi ngay trong ngày. Từ đó về sau Thẩm Thuần không thu người khác nữa mới khiến Phượng Phi Bạch có thể nhẫn nhịn đến bây giờ.
Y là nam tử, nhưng lại phải lòng Thẩm Thuần cũng là nam tử. Lập trường đối lập, chỉ sợ kiếp này khó mà vẹn toàn. Mỗi khi nghĩ đến sau này có thể có người khác trên giường và trong vòng tay hắn, đều khiến y lòng như lửa đốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT