Nghiêm Cẩm Nhứ từ trước đến nay chưa từng bị ai nhìn chăm chăm như vậy. Nàng muốn cầu cứu cữu cữu, nhưng cữu cữu thì đang bận ăn nho, chẳng rảnh đoái hoài tới nàng. Nàng cũng chẳng dám nhìn Cẩn Vương, mặt càng lúc càng đỏ.
Tuy dung mạo có vài phần tương tự, nhưng lại không phải người kia. Hôm đó hắn hôn mê, cứ tưởng bản thân sinh ảo giác, ngỡ rằng đã gặp lại cố nhân. Giờ nghĩ kỹ, hôm ấy hẳn là không phải ảo giác, người hắn gặp rất có thể chính là nàng.
Ngay khi Nghiêm Cẩm Nhứ sắp không chịu nổi nữa, Cẩn Vương mở lời.
“Ngươi đã từng đến Hoàng Phúc tự chưa?”
Nghiêm Cẩm Nhứ cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh bối rối: “Từng đi rồi ạ.”
Hoàng Phúc tự ở ngoại ô kinh thành, nàng mỗi năm đều đến vài lần.
Cẩn Vương: “Năm nay từng đi chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play