“Bán hoa bánh lạp! Ăn hoa bánh lấy lòng người!”
Hai quầy hàng của bọn họ nằm về phía hơi khuất, ai bảo đều là người mới nhập viện, lại chẳng có tiền thuê được chỗ tốt, thành ra đều rơi vào cùng một góc khuất. Thế nhưng tiếng tăm của đan dược thượng phẩm cùng linh phù, cộng thêm hương thơm mê người của hoa bánh, vẫn thu hút không ít học viên kéo tới xem.
Điền Phi Dung và tiểu mập mạp phụ trách rao hàng phía trước, Cổ Dao và Trì Trường Dạ thì đứng bên cạnh, mở túi lấy hoa bánh ra, vừa ăn vừa không quên đưa cho hai người phía trước vài miếng.
Cổ Dao vừa nghiên cứu cái túi vừa nói, chất mềm như vải bông mà lại nhẹ như giấy. Trì Trường Dạ liếc mắt liền giải thích:
“Là lá của một loại linh hoa, đã được xử lý đặc biệt. Lá này không chỉ dùng gói đồ ăn mà còn có thể dùng làm giấy viết chữ.”
“Thảo nào,” Cổ Dao gật gù, “ta nhìn vân lá đã thấy quen mắt rồi. Ý tưởng này thật tinh xảo, dùng gói hoa bánh thì vừa giữ mùi lại vừa đẹp mắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT