Cổ Nghiêm dù nhiều lần chịu đả kích, nhưng vào thời khắc này lại vô cùng kích động. Nhìn thấy người người đều kính sợ Trường Tiên Môn, những vị trưởng lão mắt cao hơn đầu kia, khi đối diện tiền bối cao nhân của Trường Tiên Môn cũng phải ngoan ngoãn nghe lời, bảo sao làm vậy, khiến lòng hắn dâng lên niềm kiêu hãnh: môn phái hắn sắp bước vào, chính là nơi như vậy!
“Mời Nhan sư huynh, mời hai vị sư điệt.” Thành chủ Mạnh Vĩ đi trước dẫn đường.
Nhan sư huynh khẽ gật đầu, dáng vẻ lạnh nhạt, theo Mạnh thành chủ rời khỏi đài cao.
Phương lão sư cũng lặng lẽ dẫn theo các học viên rời khỏi phủ thành chủ. Nói là đưa bọn họ đến mở rộng tầm mắt, nhưng giờ phút này lại cảm thấy có chút mất mặt. Đây đâu phải mở mang kiến thức, mà là tới để nhận đả kích thì có.
Ông không phải người quá câu nệ hay kiêng kỵ ai, nhưng khi thấy Kim Đan tu sĩ như Nhan sư huynh, trong lòng vẫn dâng lên vài phần ngưỡng mộ. Cũng là Kim Đan kỳ, vì sao Mạnh thành chủ lại cung kính với người kia như thế? Suy cho cùng, chẳng qua Mạnh thành chủ đã đến cuối con đường tu hành, còn vị Nhan sư huynh kia tương lai còn có thể bước xa hơn, có khả năng tiến giai Nguyên Anh, địa vị tại Trường Tiên Môn hiển nhiên không tầm thường.
Bên cạnh truyền đến tiếng hừ lạnh. Phương lão sư lười biếng nhấc mí mắt, nhìn qua — là Cam trưởng lão của Thiên Tuyết Môn. Dù vậy, ông cũng chẳng buồn để ý, ngay cả ý muốn đấu võ mồm cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play