“Được, vậy chúng ta chờ tin tốt từ Cổ Dao đan sư thôi.” Vài tu sĩ gom linh thảo, chắp tay thi lễ rồi nhanh chóng rời đi, không muốn dính líu vào chuyện rắc rối giữa Cổ Dao và Cổ gia. Giờ còn ai mà không biết Cổ gia vừa làm một chuyện thật thiếu suy nghĩ?
Dù chưa ai tận mắt chứng kiến Cổ Dao luyện đan, chỉ cần nhìn đám đan dược mà y bày bán thôi cũng đủ thấy đan thuật của y vượt trội hẳn so với những người hậu bối trong Cổ gia. Có không ít tu sĩ không trực tiếp đứng ra bênh vực Cổ Dao, nhưng lại rất vui khi thấy Cổ gia gặp khó khăn. Bấy lâu nay, Cổ gia độc quyền cung cấp đan dược trong trấn, giá cả đắt đỏ khiến tu sĩ phải cắn răng tích cóp linh thạch để mua. Nay có người dám thách thức vị thế ấy, ai lại không vui?
Cổ Dao cất linh thảo vào túi trữ vật, rồi mới ngẩng đầu nhìn hai người đứng trước mặt. Điền Phi Dung bên cạnh nghiến răng tức giận — hắn nhiệt tình tiếp đãi mà lại bị coi thường, đúng là đáng đời! Cổ gia quả thật không nhìn ra tài năng luyện đan thiên bẩm của Cổ Dao, mới đánh mất một người như vậy!
Cổ đại trưởng lão vốn không ưa Điền Phi Dung, cho rằng hắn chỉ biết ăn chơi vô bổ, không hiểu sao Điền gia lại để hắn tham dự Thăng Tiên đại hội, thật lãng phí danh ngạch. Không buồn để ý, ông ta chắp tay sau lưng, ánh mắt đầy vẻ khinh miệt hướng về phía Cổ Dao, lạnh lùng hỏi:
“Ngươi biết luyện đan? Đan thuật học từ đâu? Số đan dược ngươi bán đều do chính ngươi luyện chứ?”
Từ khi hai người tới, Trì Trường Dạ vẫn đứng bên cạnh Cổ Dao, dáng vẻ như âm thầm che chở. Cổ Nghiêm nhìn một lúc, đồng tử hơi co lại. Hắn không đoán được tu vi thực sự của Trì Trường Dạ — liệu người này còn mạnh hơn hắn? Đây rốt cuộc là ai? Kiếm thuật kinh người như vậy là học ở đâu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play