Tề Niệm đi từ ngoài về, đang ăn cơm tối thì nghe Ninh Mẫn nói: "Dạo này ra ngoài nhớ cẩn thận nha con."
Tề Niệm khó hiểu uống một ngụm canh, nhìn Ninh Mẫn.
Thấy phản ứng của cậu, Ninh Mẫn biết cậu chưa nghe nói gì: "Dạo này ở Kinh Thị xảy ra mấy vụ cướp giật, có một người còn bị tên cướp dùng dao đâm bị thương, nhưng đến giờ vẫn chưa bắt được thủ phạm. Nghe cũng đáng sợ đấy, tốt nhất là nên hạn chế ra ngoài, đợi cảnh sát bắt được người rồi hãy tính."
Chử Chấn ngồi bên cạnh nghe vậy liền cười, rồi bị Ninh Mẫn trừng mắt: "Tôi đang nói chuyện nghiêm túc đấy, ông cười cái gì?"
Chử Chấn ngượng ngùng, nhỏ giọng che miệng nói với Ninh Mẫn: "Có trẻ con ở đây, nể mặt tôi chút đi."
Ninh Mẫn nghe vậy trừng mắt nhìn ông một cái, không nói gì nữa.
Chử Chấn lại không nhịn được nói mấy câu mà đàn ông trung niên thích nói, ông khẽ ho một tiếng: "Thực ra cũng không có gì đâu, tôi không tin, tên cướp đó dám làm gì giữa ban ngày ban mặt, nó mà dám đến, tôi sẽ hạ gục nó trong vòng ba nốt nhạc!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play