“Cô ta nói gì với cậu?”
Ôn Dạng khẽ hỏi, đã đến đây rồi, cô liền cầm lấy chai rượu, rót cho mình và Dư Tình mỗi người một ly. Ly của Dư Tình đã uống vơi nửa. Cô ấy nâng ly, nhấp một ngụm rồi chậm rãi nói: “Cô ta khuyên mình từ bỏ cuộc thi.”
Ôn Dạng cầm ly rượu nhấp môi, nghe vậy liền sững người, ngẩng đầu lên nhìn Dư Tình: “Tại sao chứ?”
Dư Tình khẽ bật cười lạnh, giọng chua chát: “Cô ta đánh vào tình cảm. Nói rằng khi còn ở trường học, nếu không nhờ cô ta, mình sẽ không thể dễ dàng giành giải ở những cuộc thi ngày đó; những dự án sau này cũng là cô ta dìu dắt mình làm. Nếu không có cô ta, tốt nghiệp xong mình chỉ có thể đi chạy việc vặt, làm trợ lý cho người ta, nào có cơ hội tự mình đảm đương dự án, trưởng thành nhanh như vậy. Tất cả đều nhờ cô ta tin tưởng, cho mình cơ hội, nếu không có cô ta thì đã không có mình hôm nay.”
Ôn Dạng lặng lẽ nghe, ly rượu vẫn cầm trên tay, khó mà tin nổi: “Cô ta cho rằng Cánh cửa thành tựu mà cậu đạt được đều là nhờ công lao của cô ta sao?”
Trong ánh sáng mờ ảo, ánh mắt Dư Tình chạm vào đôi mắt trong veo của Ôn Dạng, cô ấy nhẹ nhàng gật đầu: “Mình thật lòng biết ơn cô ta, Dạng Dạng à, chuyện này là không thể phủ nhận. Quả thật cô ta từng giúp mình rất nhiều, mối quan hệ rộng hơn mình, khi còn ở trường cô ta tranh thủ được không ít dự án tốt, đó là điểm yếu của mình. Mình tin vào năng lực của bản thân, nhưng trong giao tiếp xã hội, mình thực sự kém, tính tình quá thẳng thắn, không giỏi giao tiếp.”
“Chính vì lòng biết ơn đó mà bao năm nay, studio của chúng ta luôn tránh né, không muốn va chạm với bọn họ. Chúng ta làm gì cũng không liên quan đến cô ta, đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT