Phía sau, tiếng hò reo vui vẻ vang lên.
Trong đám đông đó, có cả Lục Trạm và Phó Bân, cả hai đều ăn mặc chỉnh tề, hiếm khi thấy bọn họ xuất hiện để chứng kiến một khoảnh khắc như vậy.
Ôn Dạng ôm chặt bó hoa, ngước nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt. Ngoài cảm giác an lòng, trong lòng cô còn ngập tràn sự biết ơn. Chỉ có trân trọng, chỉ có yêu thương mới khiến anh chuẩn bị tất cả những điều này.
Thật ra nghĩ lại, từ khoảnh khắc anh nói muốn theo đuổi cô, anh đã làm rất nhiều chuyện. Như đêm giao thừa năm ấy ở Nam An, pháo hoa rực rỡ ngợp trời... Khi đó, cô từng ly hôn trong sự đau lòng, tâm hồn đầy thương tích.
Lẽ ra, phải mất rất lâu cô mới có thể bước ra khỏi vũng lầy quá khứ. Nhưng mà không biết từ khi nào, cô đã dần dần hướng về phía ánh sáng, nở nụ cười đón lấy những điều đẹp đẽ. Một phần là nhờ chính cô không ngừng tự chữa lành, một phần là nhờ anh, nhờ con đường đầy hoa mà anh âm thầm trải sẵn để cô an tâm bước đi.
Chính anh đã dịu dàng xoa dịu từng chút một, kéo cô ra khỏi mảnh vỡ của cuộc hôn nhân cũ.
Sau khi gặp ba anh vào ngày hôm qua, Ôn Dạng cảm thấy khoảng cách giữa hai trái tim của hai người đã xích lại gần hơn, thật ra cô cũng đã sẵn sàng. Chỉ là không ngờ anh lại hành động nhanh như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT