Ôn Dạng quay lại, Từ Nhứ đứng cạnh cửa thở dài, "Ra ngoài nói chuyện một chút."
Ôn Dạng hơi ngập ngừng, sau đó quay lại chỉnh lại chăn cho Dư Tình rồi đi ra ngoài. Cô đi tới cầu thang thoát hiểm, Từ Nhứ đứng trước cửa, lâu lắm mới có thể đối mặt riêng với Ôn Dạng. Anh ta dừng lại một chút rồi nói: "Chuyện của Trình Ngôn Vũ, tôi vừa mới biết."
Ôn Dạng gật đầu.
Vẻ mặt cô bình thản, Từ Nhứ không muốn biện minh gì cho Trình Ngôn Vũ, chỉ nói: "Cậu ta là người mềm lòng, tôi gặp qua Lê Mạn rồi, cô ta không phải là người mà những người đàn ông bình thường có thể đối phó được."
Ôn Dạng mím môi, ngẩng đầu lên.
Từ Nhứ nhìn thấy dáng vẻ đó của cô, cảm thấy cô thật sự rất mong manh, trong lòng cũng cảm thấy đau đớn. Nếu anh ta có thể cảm thấy đau, vậy có lẽ chắc chắn lúc này Ôn Dạng càng đau đớn hơn. Từ Nhứ dịu dàng nói: "Cậu ta đáng bị như vậy, cô đã đối xử với cậu ta quá nhân từ rồi."
Ôn Dạng không lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play