Ở thời điểm Tiều Uyên vẫn còn là Tạ Thanh Tuân, trong số bốn đệ tử của hắn, người có tu vi Địa Thuật cao nhất là Địa Thuật, còn kém cỏi nhất chính là Mạc Huyền Tiêu.
Khúc Dao Dao chưa bao giờ thấy Hoàng Anh ra tay, cũng không biết tu vi của nàng ta ra sao. Chỉ đến khi thực sự giao đấu với Hoàng Anh, Khúc Dao Dao mới nhận ra nàng ta là một đối thủ đáng gờm đến nhường nào. Hai thanh trường kiếm va chạm phát ra âm thanh chói tai, khiến hổ khẩu của Khúc Dao Dao tê dại, vết thương ở cổ tay rạn nứt, máu thấm ra ngoài.
Khúc Dao Dao quyết tâm đến Cô Nam Thành, không chỉ vì Mạc Huyền Tiêu và Tiều Uyên, mà còn vì chính bản thân nàng. Khi nàng đã quyết định làm một việc, nàng sẽ dốc toàn lực, không để lại đường lui. Với trăm năm tu vi cộng thêm sự trợ giúp của Liễm Triều, sau mấy chục chiêu, Khúc Dao Dao cắn răng bức lui Hoàng Anh, để lại trên cánh tay nàng ta một vết kiếm dài.
Tuyết, không biết từ khi nào lại bắt đầu rơi.
Hoàng Anh che cánh tay, lùi về sau, máu đỏ tươi như hoa mai nở rộ trên nền tuyết trắng.
“Ngươi thua rồi.” Khúc Dao Dao thu trường kiếm, liếc nhìn vết thương trên cánh tay Hoàng Anh rồi dời mắt đi, “Thả ta đi, ta không muốn đối địch với ngươi.”
Hoàng Anh bỗng bật cười, không rõ nguyên do.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT