Khúc Dao Dao gần đây thường xuyên mơ thấy những giấc mộng kỳ lạ.
Trong mộng, trời đất phủ đầy băng tuyết, bầu trời nhuốm sắc máu u ám nặng nề. Có người ôm nàng vào lòng, khóa chặt trong áo choàng, dẫn nàng rời đi. Nàng có thể chạm vào mái tóc đen của người đó, cảm nhận được y phục đỏ thắm lạnh lẽo, nhưng mãi không thể ngẩng đầu nhìn rõ khuôn mặt hắn.
“Dao Dao.” Người trong mộng luôn gọi nàng như vậy.
Khúc Dao Dao cố gắng nhìn rõ khuôn mặt hắn, nhưng mỗi khi nàng thò đầu ra khỏi áo choàng, nơi xa vọng đến tiếng ầm ầm của trận tuyết lở. Như những lần trước, trước mắt nàng chỉ còn một mảng trắng xóa, rồi nàng giật mình tỉnh giấc, thở hổn hển.
“Dao Liên tiên tử có ở trong Tiên Khư không?” Ngoài cửa vang lên tiếng trò chuyện của hai người.
Vân Chi hạ giọng đáp: “Tiên tử mấy ngày nay sắc mặt không tốt, giờ đang nghỉ ngơi trong phòng. Có chuyện gì sao?”
“Không có gì.” Người kia cười nói, “Huyền Diệu Thiên Tôn có được vài nhánh tuyết san hô, nghe nói đốt lên có thể giúp an thần trợ ngủ, nên sai ta mang đến cho tiên tử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT