Mạc Huyền Tiêu quả thật có việc tìm nàng, hơn nữa là đại sự, vô cùng khẩn cấp.
Là đệ tử của Tạ Thanh Tuân, hắn không thể vi phạm sư mệnh. Không gặp được Khúc Dao Dao, hắn chỉ có thể dùng cách uyển chuyển, lách luật để thông báo. Địa Thuật không ngờ hắn to gan đến vậy, lạnh lùng nhắc: “Ngươi làm thế chắc chắn sẽ chọc giận sư tôn.”
Không chỉ Mạc Huyền Tiêu sẽ bị phạt, ngay cả hắn cũng khó tránh liên lụy.
Đang định ngăn cản, cánh cửa điện đóng chặt trên cao bị đẩy mạnh ra. Khúc Dao Dao, khoác áo ngoài của Tạ Thanh Tuân, chạy xuống từng bậc thang. Ở khoảng trống dưới bậc, nàng chỉ thấy Địa Thuật.
Theo tiếng sáo du dương, Khúc Dao Dao khóa ánh mắt lên cây Phù Tang cao vút. Ngẩng đầu, nàng thấy giữa cành lá sum suê một bóng trắng nhẹ nhàng. Mạc Huyền Tiêu vóc dáng mảnh khảnh, đứng dựa cành, tay cầm sáo ngọc. Khuôn mặt tuấn mỹ khép lông mi chìm vào giai điệu.
“Mạc Huyền Tiêu.” Khúc Dao Dao gọi hắn.
Mạc Huyền Tiêu hoàn hồn, cúi nhìn thân ảnh dưới cây. Hắn buông sáo, nhảy xuống. Vạt áo trắng tung bay theo gió đêm, thanh thoát như tiên hạc giương cánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play