Khúc Dao Dao cũng không phải tự nguyện trở về Tiên Khư.
Từ quán trà bước ra, Khúc Ngọc Thư liền đưa nàng về Hưng Dương Tông. Thấy nàng không có ý định quay lại Tiên Khư, vào ban đêm, Địa Thuật gõ cửa phòng nàng, đưa cho nàng một chiếc gương.
“Đây là gì?” Khúc Dao Dao nhận lấy gương. Không biết đó là truyền âm kính, nàng theo bản năng cầm lên soi mặt.
Nào ngờ khuôn mặt mình không hiện ra, mà thay vào đó là hình ảnh một bạch y công tử tuấn mỹ tựa trích tiên. Tạ Thanh Tuân ở Tiên Khư đợi Khúc Dao Dao cả ngày, từ Địa Thuật biết được nàng đã làm những gì, hắn lạnh lùng lên tiếng: “Khúc Dao Dao, ngươi thật to gan.”
Dám đùa giỡn hắn.
Khúc Dao Dao chẳng sợ hắn chút nào. Xác định Tạ Thanh Tuân không thể từ trong gương chui ra, nàng ôm gương về phòng, nằm trên giường chọc chọc mặt gương, tò mò hỏi: “Ngươi có thể từ trong gương nhìn thấy ta không?”
Tạ Thanh Tuân dựa ngồi trên ghế. Gương trong tay Khúc Dao Dao không được cầm đúng góc, nàng đặt nó nằm ngang trên sập, khiến hình ảnh nàng trong gương trông như một con thú nhỏ kỳ lạ. Ban đầu, Tạ Thanh Tuân chỉ thấy cằm nàng, sau đó là nửa khuôn mặt phóng đại, gần như dán sát vào mặt gương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT