Cỏ dại phía đông mọc lan tràn, đường đi so với rừng cây lầy lội phía tây quả thực khó khăn hơn, nhưng đúng như Địa Thuật nói, nơi đây có nhiều cỏ mềm để nhặt.
Ánh sáng nơi này quá mờ mịt, để nhìn rõ con đường dưới chân, Khúc Dao Dao vỗ nhẹ vào Liễm Triều trên cổ tay. Vòng tay hình phượng hoàng tỏa ra ánh sáng dịu dàng, soi sáng lối đi cho nàng.
Đi được một đoạn, âm thanh phía sau dần yếu đi. Núi rừng tĩnh lặng, bên tai chỉ còn tiếng côn trùng rả rích và tiếng bước chân của chính nàng. Khúc Dao Dao nhặt cỏ mềm, đi rồi lại dừng, tâm trí có phần hoảng hốt.
Trong hoàn cảnh yên tĩnh không người như thế này, kỳ thực rất thích hợp để trò chuyện với Sùng An. Không biết vì sao, từ sau đêm đó, Sùng An không xuất hiện, Khúc Dao Dao cũng không chủ động tìm hắn. Cả hai như ngầm hiểu, không ai để ý đến ai.
Giống như… đều đang trốn tránh điều gì đó.
Cảm giác này thật sự không dễ chịu.
Thấy dưới tàng cây phía trước có không ít củi khô, Khúc Dao Dao bước tới nhặt. Vừa cúi người, thân cây bỗng bị một bóng đen lớn che phủ. Một luồng khí lạnh buốt từ phía sau trỗi dậy. Chưa kịp phản ứng, một đôi tay đã vòng qua eo nàng, kéo nàng ngã vào lồng ngực người đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play