Tạ Thanh Tuân đưa cho Khúc Dao Dao thanh kiếm này không phải là một món tiên khí tầm thường. Ở một mức độ nào đó, nó có thể coi là một phần thân thể của hắn.
Hắn không thích Mạc Huyền Tiêu, nên thanh tiên kiếm này tự nhiên cũng không ưa gì hắn ta. Đối với những thứ mình chán ghét, bản tính bá đạo của Tạ Thanh Tuân bộc lộ rõ ràng qua dục vọng chiếm hữu mãnh liệt. Vì vậy, khi thấy Khúc Dao Dao định đến gần Mạc Huyền Tiêu, hắn lập tức vòng tay qua eo nàng, giam nàng trong lồng ngực mình.
“Ngươi làm gì vậy?” Khúc Dao Dao vỗ nhẹ vào cánh tay hắn.
Nàng không thấp, trong đám tiên nữ cũng thuộc hàng trung bình, nhưng Tạ Thanh Tuân lại quá cao, khiến nàng đứng trước mặt hắn trông như một chú lùn. Bị hắn ôm như vậy, thân hình uyển chuyển của nàng suýt nữa nhấc bổng khỏi mặt đất, tựa như một con thú nhỏ yếu ớt bị hắn xách trong tay.
Mạc Huyền Tiêu bị chấn động đến tê dại cổ tay, sắc mặt trắng bệch, dừng bước chân. Hắn kìm nén vị tanh ngọt trào lên nơi cổ họng, thấp giọng gọi: “Sư tôn.”
Không cần Tạ Thanh Tuân lên tiếng đuổi người, Mạc Huyền Tiêu vốn đã quen nhìn sắc mặt người khác, biết rõ mình không được chào đón đến mức nào. Sau khi hành lễ, hắn chủ động lui bước. Lúc rời đi, dù đối diện Khúc Dao Dao, hắn không ngẩng đầu nhìn nàng, chỉ cúi mắt nhìn đôi giày thêu hoa nhung của nàng, cung kính nói: “Đệ tử Huyền Tiêu đã quấy nhiễu Dao phu nhân, xin lập tức trở về chịu phạt.”
Hắn quấy nhiễu nàng chỗ nào, chịu phạt gì chứ?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play