Khúc Dao Dao tâm tư đơn giản, không tính toán tinh vi như Tạ Thanh Tuân. Hắn nói chỉ cần nàng giúp hắn băng bó vết thương là sẽ thả nàng đi, nàng liền tin như vậy.
Tìm được chai lọ thuốc chữa thương, Khúc Dao Dao theo lời Tạ Thanh Tuân rửa tay, giúp hắn bôi thuốc. Nàng chưa từng băng bó cho ai, cũng chưa bao giờ trực tiếp đối mặt với nhiều vết thương đến thế. Những vết roi chằng chịt khiến nàng da đầu tê dại, vài lần tay run làm hắn đau.
Khi xử lý vết thương ở cổ Tạ Thanh Tuân, Khúc Dao Dao dùng băng gạc quấn từng vòng, cuối cùng thắt một chiếc nơ bướm xinh xắn.
"Xong rồi." Khúc Dao Dao thở phào, lau mồ hôi không tồn tại trên trán, thầm than đây quả là công việc nặng nhọc.
Có lẽ vì sắp được rời đi, nàng nhìn Tạ Thanh Tuân thuận mắt hơn. Nàng chủ động kéo lại áo ngoài đã cởi nửa của hắn, nhìn gương mặt mang thương tích của hắn, hỏi: "Mặt ngươi, sẽ không để lại sẹo chứ?"
Vết thương trên má Tạ Thanh Tuân là do long cốt tiên mang sát khí gây ra. Miệng vết thương tuy không sâu nhưng thon dài, rõ ràng, kéo từ đuôi mắt đến khóe miệng, đỏ thẫm, hơi rỉ máu.
Không đợi hắn trả lời, Khúc Dao Dao lấy bình sứ trên bàn, đổ chút bột phấn vào lòng bàn tay, cẩn thận bôi lên mặt hắn. Nghĩ ngợi, nàng lại cắt băng gạc, gấp thành miếng nhỏ, dùng thuật pháp dán lên vết thương trên má hắn. Xong xuôi, nàng đã xử lý hết mọi vết thương trên người Tạ Thanh Tuân. Liếc nhìn hắn, nàng nhân cơ hội sờ mặt hắn, lạnh lẽo như ngọc, tuy tinh tế nhưng không mềm mại ấm áp bằng nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT