Khi Lâm Thu Thu quay về, Bùi Thứ đang một mình ngồi nơi cửa sổ.
Cửa sổ trong thạch thất rất lớn, không có khung chấn, nhưng vì có lớp giấy ngăn gió mưa được luyện từ linh lực trong suốt, nên dù cửa sổ mở rộng, bên trong phòng vẫn không chút lạnh lẽo.
Bùi Thứ tựa vào vách đá bên cửa, một chân chống gối, cánh tay đặt hờ lên đầu gối, đôi mắt khép lại, tĩnh tọa dưỡng thần, thoạt nhìn cứ như đã ngủ thiếp.
Lâm Thu Thu bay tới bên cạnh hắn, ngẩng đầu ngắm nhìn khuôn mặt ấy.
Đẹp thật. Dù có nhìn bao nhiêu lần đi nữa, vẫn thấy đẹp. Tựa như một người bước ra từ trong tranh.
Dẫu là nàng một người từng học hội họa cũng chỉ biết tự thẹn không bằng. Dáng vẻ này, cảnh này, đến nàng cũng không vẽ nổi.
Ánh trăng rọi xuống người hắn, lướt qua mái tóc đen buông rủ, rơi xuống hàng lông mi thật dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play