Không biết có phải vì lời nói của Bùi Thứ hay không, mà từ lúc đó, trưởng lão và các tộc nhân Thanh Ô dẫn đường không còn nói thêm câu nào với Linh Thu Thu nữa.
Bọn họ khom người đi phía trước, sau khi đưa Linh Thu Thu và Bùi Thứ đến trước một gốc đại thụ thì vội vàng hành lễ rồi quay lưng bỏ đi, chẳng thèm ngoái lại lấy một lần.
Linh Thu Thu: “…”
“Chàng xem, lại dọa người ta rồi đấy.” Nàng vươn ngón tay, lén lút chọc một cái vào hông Bùi Thứ. Hắn chẳng để tâm, chỉ khẽ nhún vai, cũng không phản bác.
Rời khỏi tiểu đạo ở rìa ngoài của Rừng Cự Mộc, tầm nhìn phía trước bỗng trở nên thoáng đãng vô cùng.
Những thân cây nơi trung tâm cánh rừng càng thêm khổng lồ, phải mười mấy tráng hán vạm vỡ hợp lực ôm mới xuể.
Hơn nữa, mỗi cây đều cách nhau một đoạn khá xa. Một là bởi chúng thuộc loại khác với những cây ở ngoại vi tán lớn, cành dài; hai là vì nơi đây chính là “nhà” của loài chim Thanh Ô. Trên cành cao có thể thấy vô số tổ chim to tướng, thỉnh thoảng còn có thể thấy vài Thanh Ô có kẻ đã hóa hình, có kẻ chưa, thậm chí có kẻ hóa nửa chừng, vẫn còn nguyên mỏ chim ló đầu ra khỏi tổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play