Bên ngoài Đăng Vân Bí Cảnh, Tần Chính và Sở Hâm Du đang kiểm tra lại thu hoạch của mình.
"Ngươi còn khoác lác hôm nay đào được, đúng là nói khoác không biết ngượng!" Sở Hâm Du hừ hừ, bực bội nói.
Hôm nay vận khí của bọn họ không tốt, chẳng gặp được bảo vật thượng phẩm nào. Đến khối Thổ Linh Bảo đào được, cũng bé đến mức đáng thương, hoàn toàn không thể so với khối mà Tần Chính đã tặng cho Lâm Thu Thu hôm qua.
"Không đào được Thổ Linh Bảo, lại còn hao mất hai ống Thanh Ngọc Cao của ta! Không nói nhiều, lần này ngươi thiếu ta bốn mươi cân Thổ Linh Bảo đó!"
Lời thì nói giận, nhưng động tác của Sở Hâm Du lại vô cùng dịu dàng. Nàng vẫn đang cẩn thận bôi Thanh Ngọc Cao lên chỗ Tần Chính bị yêu ma hệ hỏa thiêu thương, đầu ngón tay mềm mại, cử chỉ nhẹ nhàng không mang chút hỏa khí nào như lời nói.
"Được rồi." Tần Chính ngượng ngùng cười: “Biết sao giờ, chắc đám người phía đông đã đào sạch hết rồi. Ngày mai chúng ta đổi hướng khác thử xem."
Việc hắn hứa, đương nhiên phải làm cho bằng được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT