Lần này, Lâm Thu Thu chờ mãi mà vẫn không thấy Thần phủ thực hiện nguyện vọng của nàng.
Chẳng lẽ vì nàng nói quá nhỏ nên nó không nghe rõ? Lâm Thu Thu lại lớn tiếng nói lại một lần nữa. Thế nhưng trong Thần phủ vẫn chẳng có gì xảy ra cả.
Là do nàng miêu tả chưa đủ cụ thể? Hay hôm nay nàng đã hiển hóa quá nhiều thứ, khiến cho Thần phủ đạt đến giới hạn rồi? Lâm Thu Thu chống cằm, liên tục đoán già đoán non.
Cũng đúng, hôm nay nàng đã làm không ít chuyện rồi, thiếu một thứ cũng chẳng sao.
Lâm Thu Thu mỉm cười vui vẻ, mãn nguyện nhìn căn nhà lớn của mình một cái, sau đó đi đến bên Toa Linh Mộc, vuốt ve lá cây của nó, dặn dò nó phải chăm chỉ thu thập linh khí, rồi hân hoan rời đi.
Rời khỏi Thần phủ, Lâm Thu Thu lập tức bay về phía Dư Hương Trai. Tâm trạng nàng rất tốt, đến mức khi đang bay cũng không ngừng ca hát. Mãi đến sau khi nàng bay đi, Bùi Thứ mới mở mắt, chậm rãi ngồi dậy từ trên giường.
Lúc ngủ hắn vẫn mang mặt nạ, rèm lụa buông từ đỉnh đầu che khuất khuôn mặt hắn, khiến người ngoài không thể thấy rõ dung nhan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play