Quý Đông Thời phát hiện Kiêu Lẫm thay đổi, cậu không còn bộc lộ hết mọi suy nghĩ trước mặt anh nữa.
Đó lẽ ra là một chuyện tốt — một chú mèo con lông xù mềm mại, tính tình kỳ quặc lại cứ thích bám người. Gần như lần nào cũng vậy, Quý Đông Thời đều phải gồng mình kiềm chế cái ham muốn đưa tay xoa xoa một phen.
Nhưng Kiêu Lẫm lại không như anh tưởng. Cậu không hề biết điều mà lui bước, ngược lại cứ nhằm ngay lúc anh và đại miêu đều có mặt để bày trò chọc ghẹo.
Đại miêu vốn chẳng hiểu được những tiểu xảo trong đầu cậu, chỉ nghĩ rằng hai đứa nhỏ đang quậy nhau, phiền mà chẳng biết phiền, cứ hết lần này đến lần khác đẩy hai đứa lại gần, mong tụi nhỏ sống hòa thuận một chút.
Quý Đông Thời sợ đại miêu buồn lòng, cũng không tiện khiến nó mất mặt. Thế là Kiêu Lẫm có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Dù không thể giao tiếp với Quý Đông Thời bằng lời nói, nhưng ít nhất cậu vẫn biết cách lấy lòng.
Cọ cọ, liếm liếm, thừa dịp đúng lúc thì bám lên, hoặc là dùng cái mũi ươn ướt cạ nhẹ lên má anh — đủ chiêu trò nối tiếp nhau, khiến người ta trở tay không kịp!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play