Trong phòng im lặng đến mức xấu hổ. Quý Đông Thời ôm mèo con trong tay, thỉnh thoảng lén liếc chàng trai ngồi đối diện, đầu óc vẫn chưa tiêu hóa kịp chuyện vừa rồi.
Hoàng đế? Cái con mèo vằn mông tròn phì phì kia thật sự là… hoàng đế?
Nghĩ kiểu gì cũng thấy... sai sai.
Anh chậm rãi quay đầu nhìn Richard.
Hoàng đế đã tự khai thân phận, Richard không thể tiếp tục giả chết được nữa, đành phải hóa hình, lui về sau lưng hoàng đế, ngoan ngoãn bưng trà rót nước, hy vọng ngài ấy sớm quên đi vụ bị vả khi nãy.
“Ờ thì…” Quý Đông Thời cảm thấy cả người không được tự nhiên, hoàn toàn không biết nên tiếp theo thế nào. Anh liên tục ám chỉ bằng ánh mắt, nhưng Richard cứng đơ như tượng, không cho được chút chỉ dẫn nào. Cuối cùng đành đứng lên, lắp bắp hỏi: “Bệ hạ… ngài tới đây là có chuyện gì sao?”
Hoàng đế vừa thấy thần tượng của mình đứng dậy, lập tức quýnh lên, ân cần nói: “Đông Thời, ngươi ngồi, ngồi đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play