Nhà trẻ tinh tế dù là nơi hẻo lánh như Hoang Tinh cũng có những chỗ khá hiện đại. Trước mỗi phòng đều có một màn hình hiển thị cao ngang người, trên đó ghi rõ tên, chủng tộc, sở thích và trạng thái đói bụng của từng bé.
Bất kể là bảng hiệu trước mặt bé nào, tất cả đều nhấp nháy đèn đỏ chói mắt: Đói – Đói – Trạng thái đói nghiêm trọng!
Người trông trẻ trước của Hoang Tinh đã rời đi hơn một tháng, dẫn đến việc thiết bị của trường mẫu giáo dần xuống cấp, phát sinh lỗi kỹ thuật. Những lỗi nhỏ này bị lũ nhóc kiểm soát, nhưng không đứa nào chịu báo lên Liên bang.
Ngay sau lưng Hứa Thu, nơi cô không nhìn thấy, có một bé lông xù nhân lúc sơ hở đã vươn đôi cánh từ khe phòng giam, lặng lẽ tiếp cận “con mồi” — người trông trẻ trông có vẻ không có nhiều thịt, nhưng cũng đủ lót dạ.
Sau khi Hứa Thu nói xong, không có bé nào phản hồi.
Thôi kệ, dù sao bọn chúng và cô cũng chỉ là người xa lạ, nếu phản ứng quá nhiệt tình thì mới là lạ.
Hứa Thu tự an ủi mình trong một giây, rồi nhanh chóng thoát khỏi bầu không khí gượng gạo.
Dù gì cũng không có ai khác ở đây, chỉ cần cô không thấy ngại thì không ai có thể khiến cô thấy xấu hổ!
Giờ việc cần làm là giải quyết vấn đề thức ăn cho các bé! Nhìn những dòng chữ đỏ rực báo “đói bụng” khiến người ta cảm thấy xót xa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT