Giang Đàm bắt đầu viết câu chuyện của chính mình, y biết rõ câu chuyện này cực kỳ cẩu huyết, giống như một học sinh kém cỏi cố vắt óc chắp vá bài tập làm văn.
Y bắt đầu gõ chữ trên máy tính, chỉ mới vài dòng đã viết viết, xóa xóa, sửa tới sửa lui. Ngồi khô cả người hồi lâu vẫn chẳng viết ra nổi thứ gì ra hồn.
Sáng tác là chuyện cần linh cảm, có linh cảm thì mọi thứ đều dễ, không có linh cảm thì từng chữ viết ra đều như đang bò lết trong bùn lầy.
Hiện tại Giang Đàm giống như đang dẫm một chân vào vũng bùn, không cách nào thoát thân, chỉ có thể giãy giụa từng chút một, cố gắng biến hình ảnh trong đầu thành câu chữ.
Y gõ được hai trăm chữ, nhỏ vài giọt thuốc mắt xong liền ngồi nhìn màn hình đến nửa ngày, rồi lại một lần nữa xác định: thứ mình viết ra quả thực là một đống rác rưởi.
Nếu có thể cho y một cây bút và một tờ giấy thì tốt rồi. Giang Đàm tin rằng, bất kể câu chuyện có cẩu huyết đến đâu, y cũng có thể vẽ ra thật sinh động.
Y nhìn chằm chằm màn hình, trong đầu lại bắt đầu hiện lên các đường nét, từng hình tượng nhân vật dần dần thành hình. Y co tay lại, cố gắng kiềm chế xúc động muốn vẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT